Chuyến xe 0 đồng đưa hai đứa trẻ mất cha mẹ về với ông bà: Đại dịch đã lấy đi của em quá nhiều

Sài Gòn những ngày này thực sự rất đau lòng. Có những người lên chuyến xe tới bệnh viện rồi chẳng thể quay về nữa. Con cái chẳng thể gặp lại cha mẹ, cháu không được gặp lại ông bà, vợ mất chồng, chồng mất vợ. 

Số ca nhiễm cứ tăng lên hàng ngày, những câu chuyện nhân văn vẫn cứ tiếp diễn. Nhưng dù có thế nào thì cũng chẳng thể bù đắp được nỗi được những mất mát, nhất là khi người phải hứng chịu nó lại là những đứa trẻ.

Đó là những gì mà mình cảm nhận được sau khi đọc bài báo chuyến xe 0 đồng đưa hai đứa trẻ về quê với ông bà ngoại. Bởi vì, cha mẹ chúng đều đã ra đi mãi mãi trong cuộc chiến chống nCoV rồi. 2 em từ mái nhà hạnh phúc trở thành trẻ mồ côi không cha mẹ.

Cha mẹ mất vì nCoV, hai đứa trẻ trở về nhà trên chuyến xe 0 đồng

Ngày 9/8, các bác sĩ ở bệnh viện Nhi đồng TP. HCM đang phụ trách tại BV Dã chiến số 4 (xã Vĩnh Lộc B, huyện Bình Chánh, TP.HCM) đã tổ chức chuyến xe 0 đồng đưa 2 bé khỏi nCoV về với gia đình.

Đó là 2 chị em L.N.K.N, 13 tuổi và L.Đ.H, 7 tuổi, sống với ông nội và ba mẹ tại một căn hộ thuê tại Q10, TP.HCM.

hình ảnh

Sau khi vượt qua nCoV, điều hai đứa trẻ phải đối mặt là mất đi cha mẹ và ông nội. Ảnh: Infornet

Hai em bé đã dũng cảm vượt qua bạo bệnh. Tưởng chừng lúc này sẽ là niềm vui đoàn tụ. Vậy mà hai ‘chiến sĩ nhí’ phải đương đầu sau khi khỏi bệnh lại là sự mất mát quá lớn. Bời vì, gia đình của hai em đã chẳng còn nguyên vẹn.

Ngày 23, 24/7 có lẽ là những ngày u ám nhất khiến hai đứa trẻ chẳng thể nào quên được khi mà ba và mẹ tụi nhỏ liên tục trở nặng và mất cách nhau 1 ngày. Những tưởng vẫn còn người ông chở che cho chúng nhưng 3 ngày sau, ông nội cũng qua đời. Hai đứa trẻ bỗng chốc từ những đứa bé có gia đình trở thành mồ côi, không nơi nương tựa được đưa tới BV Dã chiến 4.

Sau đó, phòng Công tác Xã hội của BV Nhi đồng TP đã liên hệ với bà ngoại ở Đồng Nai. Cũng may mắn rằng ông bà ngoại chấp nhận đón 2 bé về nuôi sau chuỗi ngày điều trị ổn định và có kết quả PCR âm tính.

Ông bà ngoại của hai bé hiện vẫn còn 4 người con đang sống chung chưa lập gia đình riêng. Mặc dù điều kiện tuy không phải là khá giả. Thế nhưng đó là ‘máu mủ ruột già’, là ‘khúc ruột’ của con gái. Vì thế, họ vẫn đón hai bé về nuôi, có rau ăn rau có cháo ăn cháo.

Trước khi 2 bé lên xe, BS. Ánh Dương (Kiểm soát Nhiễm khuẩn, BV Nhi đồng TP) đã hướng dẫn bà ngoại hai bé cách chăm sóc các cháu và giữ an toàn cho người nhà. Phòng công tác XH cũng vận động nhà hảo tâm chuẩn bị cho các bé ít vật dụng mang về để tiếp tục cách ly tại nhà, đồng thời cũng liên hệ địa phương để hỗ trợ thêm cho các bé.

hình ảnh

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Hành lý mà hai chị em mang về cũng hơn 100kg gồm nước rửa tay có vòi, 4 lót cồn 70 độ, nước lau sàn, viên tẩy bồn cầu, khẩu trang y tế trẻ em, người lớn… Thế nhưng có lẽ với hai đứa nhỏ, ‘hàng trang’ lớn nhất mà chúng mang lần này là sự đau đớn khi lần lượt mất đi những người thân thiết.

Trước hoàn cảnh của hai bé, phòng công tác xã hội đã liên hệ chuyến xe 0 đồng đưa hai bé về quê với ông bà ngoại. Mong rằng những ngày sau đó, hai bé sẽ lại tiếp tục mạnh mẽ vượt qua sự mất mát và sống vui, khỏe mạnh. Cầu mong tụi nhỏ sẽ lớn lên bình an.

Sài Gòn tiếp tục trải qua những ngày đau thương khi số ca nhiễm tăng lên và nhiều F0 được cho cách ly tại nhà trở nặng

Sở Y tế TP. HCM cho biết: Thời gian qua thành phố vẫn còn những trường hợp F0 xuất hiện triệu chứng nhưng chưa tới cơ sở y tế điều trị kịp thời khiến tình hình diễn tiến nặng. Để giảm tỷ lệ F0 diễn tiến nặng tại nhà, Sở Y tế cho biết ngoài việc áp dụng các quy định phòng bệnh dịch thì còn cần có một số loại thuốc thiết yếu như: thuốc hạ sốt, thuốc nâng cao thể trang như vitamin, chất dinh dưỡng vi lượng, thuốc y học cổ truyền. Đồng thời, cần bổ sung thuốc kháng viêm, kháng đông dạng uống trong tình huống có chỉ định.

F0 chỉ dùng thuốc kháng viêm và kháng đông dạng uống khi có triệu chứng suy hô hấp (có cảm giác khó thở, hoặc nhịp thở >20 lần/phút, SpO2

Bên cạnh đó, cũng cần chuẩn bị một số loại thuốc kháng viêm corticoid như: Dexamethasone (hoặc Prednisoline), Methylprednisolone. Với F0 bị đau dạ dày cần uống kèm thuốc dạ dày.

Ngoài ra, Sở Y tế cũng yêu cầu thủ trưởng cơ sở cách ly tập trung tại địa phương, tổ phản ứng nhanh của xã, phường, thị trấn, quận huyện cần dự trù và cung ứng thuốc thiết yếu cho người bệnh khi có chỉ định.

Nguồn: Tổng hợp

Nguồn: https://www.webtretho.com/p/chuyen-xe-0-dong-dua-hai-dua-tre-mat-cha-me-ve-voi-ong-ba-dai-djch-da-lay-di-cua-em-qua-nhieu?utm_content

Những công nhân xây dựng “mắc kẹt” trong các phòng trọ chật hẹp ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày

Lên Hà Nội kiếm sống, nuôi gia đình với những đồng lương ít ỏi, giờ đây, cuộc sống của những công nhân xây dựng càng thêm khó khăn hơn trong những ngày giãn cách xã hội.

22 công nhân “mắc kẹt” trong căn phòng 20 mét vuông

Ngày 6/8, Hà Nội tiếp tục giãn cách xã hội thêm 15 ngày, điều này cũng đồng nghĩa với việc nhóm công nhân xây dựng của anh Lê Văn Tư (ở Thanh Hoá) tiếp tục không có việc làm.

Kể từ khi giãn cách xã hội đến nay, bị mắc kẹt nhiều ngày ở Thủ đô không thể đi làm, khiến anh Tư và nhiều lao động khác rơi vào cảnh thiếu tiền, thiếu lương thực.

Căn phòng trọ hơn 40 mét vuông thuộc phường Dương Nội (Hà Đông, Hà Nội) được bao quanh bằng tôn bây giờ là nơi trú ngụ của 12 công nhân. Buổi trưa, nắng nóng cứ thế hất thẳng vào khiến cuộc sống của họ càng thêm khó khăn.

Những người công nhân xây dựng này làm chung một tổ, trong số đó có 1 cặp vợ chồng. Dịch bệnh thất nghiệp lại không thể về quê, anh Tư góp gạo thổi cơm chung với 3 người khác, số còn lại chia nhỏ ra tự túc ăn uống, sinh hoạt.

Bữa cơm trưa đơn giản với một đĩa thịt luộc, bát canh rau cùng rổ rau sống, đôi lúc chỉ cần vài gói mì tôm. Cứ thể, họ ăn uống, trò chuyện cho xong bữa. Ăn xong, người đi rửa bát, người dọn dẹp, người nằm nghỉ ngơi gọi điện về cho gia đình, vợ con, đọc báo,… để “giết thời gian”.

Có thâm niên hơn 10 năm trong nghề thợ xây, nếu không thực hiện giãn cách, mỗi ngày anh Tư làm từ sáng tới chiều tối với thu nhập hơn 200.000 đồng nhưng giờ thành phố đang thực hiện giãn cách xã hội nên anh chủ yếu ở trong phòng.

Cuộc sống của 22 công nhân xây dựng mắc kẹt trong căn phòng 20m2 ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 1.

Căn phòng rộng chừng 20 m2 với 22 người ở, khiến không gian trở nên bí bách

Những công nhân xây dựng "mắc kẹt" trong các phòng trọ chật hẹp ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 2.
Những công nhân xây dựng "mắc kẹt" trong các phòng trọ chật hẹp ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 2.
Những công nhân xây dựng "mắc kẹt" trong các phòng trọ chật hẹp ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 2.

Hàng ngày, họ cũng không thể ra ngoài vì lệnh cấm

Cuộc sống của 22 công nhân xây dựng mắc kẹt trong căn phòng 20m2 ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 3.

Chị Lò Thị Thái là người nấu ăn cho tổ công nhân trong phòng

Cuộc sống của 22 công nhân xây dựng mắc kẹt trong căn phòng 20m2 ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 4.

Bữa cơm hàng ngày của 22 người

Cuộc sống của 22 công nhân xây dựng mắc kẹt trong căn phòng 20m2 ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 5.

Ăn xong họ lại ngồi vào một góc xem điện thoại

Cuộc sống của 22 công nhân xây dựng mắc kẹt trong căn phòng 20m2 ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 6.

Tất cả đều mong hết dịch để được về quê thăm gia đình

“Chợ thì cách đây không xa nên ngày chúng tôi phân chia nhau đi hai bữa sáng chiều do không có tủ lạnh. Cứ thế, người nấu ăn, người rửa bát. Dù đã nhiều ngày không về nhà, rất nhớ vợ con nhưng trong lúc dịch bệnh phức tạp thế này, ở đây sẽ đảm bảo an toàn hơn”, anh Tư chia sẻ.

Phòng trọ 40 mét vuông của nhóm công nhân anh Tư vẫn được gọi là “sang” bởi ở một khu trọ khác tại phường Dương Nội, có hơn 22 công nhân xây dựng bị mắc kẹt trong căn nhà 20 mét vuông. Giống như nhóm anh Tư, họ không thể về quê, cũng không thể đi làm, cuộc sống gặp nhiều khó khăn. Tất cả, họ đều phải dựa vào thực phẩm chủ thầu cung cấp.

Chị Lò Thị Thái (ở Điện Biên) cho biết, những ngày qua Hà Nội nắng nóng, trong căn phòng chỉ 20 mét vuông nhưng 22 người sinh sống thì rất nóng lực, khó chịu.

“Lúc đi làm công nhân chúng tôi được ăn 3 bữa bình thường nhưng giờ đây giãn cách chỉ được ăn 2 bữa thôi. Ăn không đủ no, trong lòng thì nhớ con cái, tôi muốn về quê lắm”, chị Thái tâm sự.

Hơn 15 ngày làm bạn với 4 bức tường, nhiều hôm ăn mì tôm cho xong bữa

Vừa đặt bát cơm xuống, ông Đinh Văn Chiến (50 tuổi, quê Nam Định) cho biết, ông vừa phải gọi người nhà gửi tạm cho 1 triệu đồng để có tiền sinh hoạt nốt những ngày giãn cách còn lại. Hơn 15 ngày qua, ông cũng chỉ biết hết nằm lại ngồi xem điện thoại cho thời gian nhanh qua đi.

“Được đi làm, chúng tôi sẽ khuây khoả, mát mẻ hơn khi ở nhà cả ngày chỉ quanh quẩn 4 bức tường như thế này. Bên cạnh đó, mọi người cũng sẽ có thu nhập. Tuy nhiên, trong lúc dịch bệnh thế này chúng tôi luôn chấp hành theo Chỉ thị về phòng chống dịch bệnh nên không đi đâu cả”, ông Chiến nói.

Ông Chiến đang ở cùng nhóm thợ xây 6 người tại quận Cầu Giấy, đã hơn 2 tháng ông chưa được về nhà thăm vợ con nên mỗi ngày chỉ biết gọi điện về động viên gia đình. Ông Chiến có 3 người con, con trai lớn đã học xong đại học đi làm, con trai thứ 2 đang học năm cuối đại học và người con gái út năm nay mới lên lớp 3.

Cuộc sống của 22 công nhân xây dựng mắc kẹt trong căn phòng 20m2 ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 7.

Cả ngày họ làm bạn với 4 bức tường và điện thoại

Cuộc sống của 22 công nhân xây dựng mắc kẹt trong căn phòng 20m2 ở Hà Nội: Chỉ biết làm bạn với bức tường, ăn mì tôm qua ngày - Ảnh 8.

Hiện tại, những người công nhân xây dựng đang gắng gượng bằng tài sản tích luỹ từ những tháng trước

“Bình thường nếu được nghỉ 2,3 ngày thì chúng tôi sẽ về quê thôi. Bây giờ đành hẹn vợ con khi nào đỡ dịch, hết giãn cách sẽ về thăm gia đình chứ biết làm sao được”, ông Chiến chia sẻ.

Ông Chiến cũng cho biết thêm, do bị hạn chế ra ngoài nên nhiều bữa ông và đồng nghiệp nấu mì tôm ăn luôn cho qua ngày. “Không có thu nhập nên ăn thế cho tiết kiệm. Tôi vẫn phải tiết kiệm tiền để lo cho con ăn học đại học nữa”.

Công nhân khó khăn là vậy, những người chủ thầu cũng rơi vào cảnh khó khăn không kém khi công trình bị chậm tiến độ, họ vẫn phải nuôi cơm công nhân trong nhiều ngày liền.

Anh Nguyễn Ngọc Tuân (ở Thái Bình) đang là chủ thầu xây dựng ở một công trình tại quận Hà Đông cho biết, từ việc đi chợ mua thực phẩm cho công nhân cũng rất khó khăn. “Bên cạnh đó, giá cả nhiều thứ tăng nên khiến nhiều chi phí bị tăng lên”, anh Tuân nói.

Anh Tuân cũng cho biết thêm, anh sẽ làm mọi cách để đảm bảo cuộc sống cho công nhân, hy vọng, dịch bệnh sẽ sớm được kiểm soát để công trình được đảm bảo đúng tiến độ.

Ông Bùi Huy Quang, Chủ tịch phường Dương Nội (quận Hà Đông), cho biết hiện trên địa bàn phường có 817 công nhân và lao động khó khăn. Trong đó có 47 nhóm công nhân xây dựng (với 720 người) và 86 hộ gia đình khó khăn (với 97 người).

“Trong thời gian vừa qua, chính quyền đã tiến hành rà soát lại những trường hợp công nhân bị kẹt lại trên địa bàn sau giãn cách xã hội. Trong ngày 5/8, được sự ủng hộ của các cá nhân, đoàn thể, địa phương đã trao trên 3 tấn gạo, 200 thùng mì tôm và 300 hộp khẩu trang cho những người công nhân, lao động có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn, do ảnh hưởng của dịch Covid-19 trên địa bàn phường Dương Nội”, ông Quang nói.

*Trong bài biết, tên nhân vật đã được thay đổi

Theo Pháp luật và Bạn đọc

Nguồn: https://phapluat.suckhoedoisong.vn/nhung-cong-nhan-xay-dung-mac-ket-trong-cac-phong-tro-chat-hep-o-ha-noi-chi-biet-lam-ban-voi-buc-tuong-an-mi-tom-qua-ngay-162211008070038839.htm